对他人书信之敬称。
引唐•刘禹锡 《和令狐相公谢太原李侍中寄蒲桃》:“上相芳缄至,行臺綺席张。”
对他人书信的美称。
唐·刘禹锡《和令狐相公谢太原李侍中寄蒲桃》:“上相芳缄至,行台绮席张。鱼鳞含宿润,马乳带残霜。染指铅粉腻,满喉甘露香。酝成十日酒,味敌五云浆。咀嚼停金盏,称嗟响画堂。惭非末至客,不得一枝尝。”
芳 [ fāng ] 1. 花草的香气。 如 芳香。芳草。芳菲(a.花草的香气;b.指花草)。芳馥。芳馨。芬芳。 2. 喻美好的。 如 芳名。芳龄(年龄,用于少女)。芳姿(美好的姿态,用于少女)。芳邻(关系融洽的邻居,用作敬辞)。流芳百世。 3. 花卉。 如 群芳竞艳。芳时(花盛时节)。 [更多解释]
缄 [ jiān ] 1. 捆东西的绳索。 2. 书信。 如 缄素。缄扎。 3. 封,闭。 如 缄口。缄制(封锁)。缄封。缄密。缄默。 [更多解释]
fāng jiān
fáng jiān
fāng jiăn
fáng jiàn
fàng jiàn
fáng jiăn
fēn fāng
fāng xiāng
fāng căo
jiān mò
qún fāng
fāng míng
fāng xīn
fāng fēi
liú fāng
fāng róng
jiān kǒu
fāng lín
fāng zé
fāng líng
fāng zī
fāng ăi
fāng bāo
fāng bì
fāng chăi
fāng chén
fāng chūn
fāng cí
fāng cóng
fāng dàn
fāng diàn
fāng ěr
fāng fēng
fāng fù
fāng guī
fāng guì
fāng hàn
fāng huā
fāng huá
fāng huáng
fāng huì
fāng hún
fāng jiāo
fāng jié
fāng jīn
fāng jìng
fāng lán
fāng láo
fāng lǐ
fāng liè
bì fāng
cán fāng
chěng fāng
chí fāng
chuán fāng
chuí fāng
chūn fāng
cóng fāng
芳缄的拼音是:fāng jiān点击 图标播放芳缄的发音。
芳缄的意思是:对他人书信之敬称。