鹧鸪的别名。
鷓鸪的别名。
引宋•陆游 《东山避暑用辘轳体》诗:“轮囷离奇涧松古,钩輈格磔蛮禽悲。”
蛮禽(蛮禽)
鹧鸪的别名。 宋 陆游 《东山避暑用辘轳体》诗:“轮囷离奇涧松古,钩輈格磔蛮禽悲。”
蛮 [ mán ] 1. 粗野,凶恶,不通情理。 如 野蛮。蛮横(hèng )。蛮不讲理。 2. 愣,强悍。 如 一味蛮干。 3. 中国古代称南方各族。 如 蛮荒。 4. 方言,相当于“很”。 如 蛮好。 [更多解释]
禽 [ qín ] 1. 鸟、兽的总称。 如 五禽戏。 2. 特指鸟类。 如 家禽。飞禽走兽。 3. 古通“擒”。 如 “不禽二毛。” 4. 姓。 [更多解释]
măn qín
màn qín
yě mán
jiā qín
qín shòu
mán hèng
mán gàn
zhēn qín
shuǐ qín
fēi qín
mán huāng
mán zǐ
zhǒng qín
mán chán
měng qín
hèng mán
diāo mán
mán jìn
míng qín
xiōng mán
fǔ kuài
mán bào
mán biān
mán bó
mán bù
mán chá
mán chàng
mán chóng
mán chù
mán chǔ
mán chuán
mán chuáng
mán chuí
mán cūn
mán dàn
mán dǐ
mán dí
mán dòng
mán ér
mán fāng
mán fú
mán fǔ
mán gē
mán gōng
mán gū
mán gǔ
mán guăng
mán guō
mán guǒ
mán hàn
mán hé
mán huà
mán huā
mán huì
mán huò
mán jì
mán jī
mán jiān
mán jiāng
mán jiăo
蛮禽的拼音是:mán qín点击 图标播放蛮禽的发音。
蛮禽的意思是:鹧鸪的别名。